Viết một đoạn văn chứng minh câu tục ngữ Ăn quả nhớ kẻ trồng cây là đúng
Viết một đoạn văn chứng minh câu tục ngữ Ăn quả nhớ kẻ trồng cây là đúng
Việt Nam ta ngày nay đã là một đất nước dân chủ cộng hòa, độc lập, tự do, hạnh phúc. Không còn chiến tranh đổ máu, không còn tiếng khóc ai oán, bi thương. Nhà nhà, người người đều sống trong yên bình và hạnh phúc. Thế nhưng, có bao giờ bạn tự hỏi rằng : chúng ta được sống trong hòa bình, vui vẻ như thế này là nhờ ai không ? Có bao giờ bạn nghĩ đến những người chiến sĩ đã anh dũng hy sinh trên chiến trường vì một đất nước tươi đẹp chưa ? Có bao giờ bạn nghĩ đến những vị hùng vương thời xa xưa , những vị lãnh tụ vĩ đại đã đổ mồ hôi, sôi nước mắt, vất vả xây dựng một nền văn hóa văn minh cho đất nước Việt Nam, cho con cháu thế hệ mai sau chưa ? Và đã có bao giờ bạn biết ơn công lao của họ – những người đem lại sự sung sướng cho chúng ta và làm theo lời răn dạy “Ăn quả nhớ kẻ trồng cây” của ông bà ta để lại chưa ? Tôi không biết bạn nhìn nhận vấn đề này ra sao và nghĩ như thế nào, điều duy nhất mà tôi biết là những thứ chúng ta dùng, chúng ta ăn, uống, chúng ta xem hằng ngày đều là thành quả lao động vất vả của biết bao nhiêu người. Từ hạt cơm trắng dẻo, nõn nà, thơm ngon , mà chúng ta ăn hằng ngày đến giọt nước tinh khiết mà chúng ta thường uống, từ cái bàn mà chúng ta dùng để học bài cho tới cái nhà mà chúng ta đang ở, từ những cuốn truyện chúng ta hay đọc cho tới các bức điêu khắc gỗ của các danh nhân ngày xưa . Tất cả những thứ đó đều là mồ hôi, nước mắt, vất vả do người lao động làm ra. Thế nên chúng ta phải biết ơn họ, biết ơn về những gì họ đã làm ra cho chúng ta. Đây không phải là yêu cầu, bắt buộc hay gì cả, mà là trách nhiệm ! Họ là người làm ra lợi, chúng ta là người hưởng lợi. Chúng ta phải có trách nhiệm với họ ! Đã ăn quả thì phải nhớ kẻ trồng cây ! Đó chính là đạo lý làm người mà nhân dân ta muốn truyền đạt cho con cháu sau này !