Em hãy tả lại hình ảnh một chú công an làm nhiệm vụ mà em có nhiều ấn tượng nhất

Bài làm:


         Tắc đường vốn là việc không hề hiếm ở bất cứ thành phố nào, hay bất cứ đất nước nào. Cứ vào giờ cao điểm là mọi con đường lại trở nên đông đúc và khó có thể lưu thông được, đặc biệt là ở thành phố lớn như Hà Nội. Vì vậy, khi chứng kiến các chú cảnh sát giao thông làm nhiệm vụ lưu thông đường đi, em thấy hình ảnh này tuyệt vời biết bao.

         Cứ vào giờ cao điểm, khi mà mọi người tan làm trên đường về nhà, đi đón con tan học… từ mọi ngả đường đổ ra là đường phố trở nên khó lưu thông hơn bao giờ hết. Lúc này, công việc của chú cảnh sát giao thông cũng khó khăn và mệt mỏi hơn bao giờ hết. Hôm đó, khi mẹ đón em tan học về đi qua đoạn đường ngã tư Khuất Duy Tiến, được chứng kiến hành động của chú cảnh sát giao thông làm em cảm phục và quý mến các chú cảnh sát giao thông hơn.

Lúc đó, vào đúng giờ cao điểm, lại vào ngày thứ sáu, khi mọi người đang vội về nhà. Sinh viên thì vội về quê, mọi người ai ai cũng vội hơn bao giờ hết. Thậm chí, đây lại là con đường ngã tư đi nhiều hướng khác nhau làm con đường lại càng trở nên đông đúc, chật chội hơn mọi ngày. Ngày cuối tuần, ai ai cũng vội vã về đoàn tụ với gia đình. Trên đường với bao nhiêu là xe cộ đi lại: xe buýt, xe đạp, xe máy, ô tô, thậm chí có cả xe ba bánh, mọi xe đều đi lại hỗn loạn và không có trật tự. Trời đang ở giữa tháng sáu, thời tiết nắng nóng làm người đi đường cảm thấy mệt mỏi và khó chịu biết bao. Em và mẹ phải nhích từng bước chậm chạp trên con đường đông đúc, chật chội với biết bao loại phương tiện. Em nhìn ra xa để xem liệu sẽ tắc đường đến lúc nào. Bỗng nhiên, em nhìn thấy giữa đường là hình ảnh của một con người đang cầm chiếc dùi cui và cái còi. Em hỏi mẹ, hoá ra đó là chú cảnh sát giao thông đang điều khiển để lưu thông đường phố.

Chú mặc một bộ quần áo màu vàng, tay cầm chiếc dùi cui điều khiển mọi phương tiện lưu thông trên đường. Trên đầu chú đội chiếc mũ công an ngay ngắn, và cầm còi để thổi để mọi người biết đi theo hướng nào. Nhìn xa khuôn mặt chú lấm tấm những giọt mồ hôi, tròn trịa toát lên vẻ hiền lành, đáng tin cậy. Ngày nóng, em nhìn xung quanh mọi người ai ai cũng mũ bảo hiểm, áo chống nắng, khẩu trang, gang tay để bảo vệ và chống nắng. Vậy mà, chú đừng giữa đường, chỉ mặc bộ đồng phục rồi chịu hít bao khói bụi vào người. Tuy vậy, chú vẫn nở nụ cười hiền hậu trên môi với tất cả những người tham gia giao thông trên đường. Mọi xe cộ đỗ trên đường một cách thiếu ý thức, có xe thậm chí còn cố chen lấn lên vỉa hè để đi cho nhanh. Trong tình huống này, chú vẫn bình tĩnh, nở nụ cười và phân chia, chỉ đạo để người đi đường có thể đi lại một cách dễ dàng hơn. Chú không hề cau có, cáu giận với bất cứ chủ xe nào cố đi lên vỉa hè, chú chỉ bình tĩnh chỉ đạo để chủ xe hiểu ra và cố gắng đi đúng đường. Khi hết đèn đỏ chú chỉ tay cho xe ở một chiều đi và chỉ đạo các xe ở chiều còn lại cố gắng dừng lại để tránh gây tai nạn giao thông. Tuy vào giờ cao điểm các xe đều lộn xộn nhưng nhờ có chú nên không có tai nạn đáng tiếc nào xảy ra. Chú bình tĩnh, nhanh nhẹn chỉ huy các xe đi đúng làn đường, phần đường quy định.

Cứ như vậy, chú cứ đứng giữa đường chỉ đạo mọi người không nề hà mệt mỏi, nắng nóng nụ cười vẫn trên môi chú. Đèn đỏ chuyển sang đèn xanh chú lại chạy sang chiều khác hướng dẫn mọi người đi tiếp, chỗ đèn xanh đèn đỏ rồi ra hiệu cho luồng xe đi lên được phép rẽ phải. Vì đường ngã tư nên chú phải chỉ đạo cả bốn luồng di chuyển, chú cứ chạy đi, chạy lại giúp mọi người nhanh chóng có thể di chuyển, mau chóng có thể về nhà. Em thầm cảm phục sự chịu khó, sự nhiệt tình của chú trong công việc. Sau khoảng một tiếng con đường đã có thể lưu thông trở lại, em và mẹ cũng có thể nhanh chóng di chuyển. Khi đi qua chú, em thấy chú nở nụ cười hiền hậu với em như thầm chúc: “Một ngày cuối tuần vui vẻ nhé nhóc!” Em thấy núm đồng tiền đáng yêu trên gương mặt chú điều này lại càng làm chú trông thân thiện hơn. Em nở nụ cười đáp lại với chú và thầm nói: “Cố lên, cháu cổ vũ cho chú.” Dường như chú nghe thấy lời cổ vũ của em, đáp lại em là một nụ cười tươi hơn bao giờ hết. Nhìn chú đứng ở ngã tư với bộ đồng phục, dáng người cao cùng khuôn mặt mũm mĩm và nụ cười hiền hậu, chú càng oai vệ hơn.

            Trên đường về, em thầm nghĩ không biết chú phải đứng đấy đến lúc nào mới có thể về nhà, bao giờ mới có thể tan ca như mọi người. Em thương chú biết bao, mong rằng mọi người có ý thức hơn để chú có thể nhanh chóng quay về cùng với gia đình. Em rất yêu quý các chú công an vì nhờ có các chú công an mà việc đi lại của người dân trở nên an toàn và dễ dàng. Em thầm tự nhủ mình sẽ cố gắng học tập thật tốt, rèn luyện thật tốt để có thể trở thành một công dân tốt để đáp lại sự hi sinh thầm lặng của các chú cảnh sát, góp phần xây dựng đất nước ngày càng tốt đẹp hơn.

Bài đăng

Ngữ văn 6 Bài 3 : Ký ( Hồi ký và du ký) - Cánh Diều

Ngữ Văn 6 Bài 6 Đọc: Con gái của mẹ (Thái Bá Dũng) - Chân trời sáng tạo

Cách trả lời thông minh khi bị chửi bị cà khịa

Ngữ văn 6 Bài 2 Tự đánh giá: Những điều bố yêu - Cánh Diều

Thuyết Trình Về Gia Đình

Ngữ văn 6 Bài 5 Đọc: Cô Tô - Kết nối tri thức

Món quà sinh nhật

Ngữ Văn 6 Bài 5 Đọc: Đánh thức trầu (Trần Đăng Khoa) - Chân trời sáng tạo

Ngữ văn 6 Bài 2 À ơi tay mẹ - Cánh Diều

Ngữ văn 6 - Bài 6: Truyện (Truyện đồng thoại, Truyện của Pu-skin và An-đéc-xen) - Cánh diều

Bài đăng phổ biến từ blog này

Ngữ Văn 6 Bài 6 Đọc: Gió lạnh đầu mùa (Thạch Lam) - Chân trời sáng tạo

Ngữ văn 6 Bài 7: Cây khế - Kết nối tri thức

Cách trả lời thông minh khi bị chửi bị cà khịa

Ngữ văn 6 Bài 7: Vua chích chòe - Kết nối tri thức

Ngữ văn 6 Bài 7: Viết bài văn đóng vai nhân vật kể lại một truyện cổ tích - Kết nối tri thức