Bài phát biểu ra trường của học sinh lớp 12
Bài 1
Kính thưa quý thầy cô giáo, các bậc phụ huynh cùng toàn thể các bạn học sinh thân mến!
Tháng 5 về, những nhánh phượng hồng nở rực rỡ, báo hiệu mùa thi cử bộn bề, mùa của những đứa lỡ cỡ 17 tuổi như chúng em, mùa chia tay màu áo trắng sân trường cùng những cảm xúc chộn rộn: thương nhớ có, bâng khuâng có, hồi hộp có, chờ đợi có, và cả sự nuối tiếc nữa. Hôm nay là ngày cuối cùng, em được mặc chiếc áo dài trắng tinh sương này, lần cuối được cùng đứa bạn thân chụp ảnh dưới màu nắng rực đỏ của hoa phượng. Những cảm xúc của tuổi học trò hôm nay quá đỗi tuyệt vời, chắc chắn sau này, chúng em sẽ không bao giờ có được nữa...
Thời gian thấm thoát trôi qua, chỉ mới đây thôi, 11 mùa phượng trước, chúng em cũng đã từng là đám học trò vô tư và chẳng phải lo nghĩ, cứ vui, cứ chơi mà chẳng bận tâm đến bất cứ điều gì! Nhưng mùa phượng này đã khác, những bông phượng đầu mùa đã khiến chúng em nao lòng đến mức khi những chú ve cất tiếng hát đầu tiên thì trong lòng đã lo lắng xiết bao.
Đón mùa phượng thứ 12 trong đời học trò với những âm thanh và tâm trạng lẫn lộn vui buồn, nhớ nhung, nuối tiếc,… Bởi đây là mùa phượng cuối cùng của đời học sinh.
Lời tạm biệt lần này không giống như những lần trước, đây là lời tạm biệt xa nhất trong 12 năm qua chúng em xin được gửi tới các thầy cô, bạn bè và mái trường với những hình ảnh thân thương. Thời gian trôi chẳng bao giờ trở lại để chúng em được nói lời tri ân với những người thầy, người cô đã dạy dỗ chúng em trong suốt quãng đời học sinh qua.
Và ngay lúc này đây, sau 3 năm ngồi dưới mái trường thân thương này, nơi mà chúng em không hề muốn rời xa. Chúng em luôn muốn mình được bé mãi để sống trong sự yêu thương quan tâm của thầy cô và gia đình.
Nhớ lắm những tháng ngày, thầy trò mình cùng miệt mài bên trang sách, làm sao quên được buổi học giữa ngày hè nắng nóng oi ả rồi những ngày đông rét mướt. Nhớ lắm những khoảnh khắc tươi vui của cái tuổi học trò hồn nhiên, nghịch ngợm và ngây thơ dưới mái trường cấp 3 này. Ngôi trường đã trang bị cho em những hành trang quan trọng để tự tin bước vào đời, tự tin đi trên con đường mơ ước của mình.
Thay mặt cho toàn thể học sinh khối 12, em xin được gửi lời cảm ơn chân thành nhất tới thầy hiệu trưởng – người cha đáng kính của đại gia đình, người đã dành tâm huyết cả cuộc đời cho những thế hệ học trò.
Em xin gửi lời cảm ơn các thầy các cô đã dìu dắt chúng em, đã chỉ cho chúng em biết nhiều điều hay lẽ phải trong cuộc sống, dạy chúng em biết yêu thương, biết chia sẻ và đồng cảm.
Em xin gửi lời cảm ơn những bài học lí thú của các thầy các cô, đó là những bài học sẽ đi cùng em trên suốt chặng đường đời, giúp em biết đứng dậy sau mỗi lần vấp ngã.
Hôm nay, ngày mai và mãi mãi sau này chúng em sẽ không bao giờ quên gia đình nơi mái trường yêu dấu, nơi tràn đầy tình yêu thương của thầy cô, nơi giòn giã những tiếng cười của bạn bè, nơi đầy ắp những kỉ niệm của một thời học sinh đẹp vô cùng!
Cảm ơn thầy cô, chúng em yêu thầy cô nhiều lắm!
Bài 2
Kính thưa các cô chú lãnh đạo, quý vị đại biểu cùng toàn thể các bạn học sinh thân mến!
Bánh xe thời gian cứ lặng lẽ quay đều và chẳng chờ đợi ai bao giờ. Vậy là thấm thoắt một mùa hè nữa lại đến với những tán phượng rực hồng nhuộm thắm con tim học trò. 1 tuần, 1 tháng, rồi 1 năm cũng đã trôi qua, nhớ ngày nào tiếng trống khai trường còn vang lên, mở đầu cho biết bao dự định, kế hoạch học tập của thầy và trò trường Trung học phổ thông phước vĩnh, thì giờ đây buổi lễ bế giảng năm học 2020 - 2021 cũng đã đến, là thời điểm để chúng ta nhìn lại kết quả của một năm đầy cố gắng, là thời điểm để chúng ta nói lời tạm biệt trường lớp, thầy cô và bạn bè. Với các bạn lớp 12 thì đây là mùa hè đặc biệt, mùa chia ly để đi đến một chân trời mới. Mười hai năm sắp đi qua, tuổi thần tiên, đời học trò “nhất quỷ nhì ma” chút nữa thôi, sẽ chỉ còn là những hoài niệm nhạt nhòa của một miền kí ức xa thắm,...
Các bạn học sinh thân mến!
Khi nhìn lại ba năm trước đây, chắc hẳn sẽ có nhiều bạn cũng như tôi, là một đứa học trò lớp 10, cũng bâng khuâng, lưu luyến đến lạ khi thấy những cánh phượng cháy đỏ nơi góc sân. Đôi khi lại ngỡ ngàng chẳng hiểu tại sao các anh chị lớp 12 khóc nức nở trong ngày bế giảng. Trong tôi đơn giản chỉ hiểu, sự chia tay là tạm biệt thầy cô, trường lớp, bạn bè trong 3 tháng hè để rồi sau đó quay trở lại và tiếp tục nỗ lực, phấn đấu. Song giờ đây, trong giây phút này, tôi đã hiểu cảm xúc ấy của các anh chị... Lớp 9 ra trường nghĩa là vẫn còn có thể quay về, thế nhưng 12 nghĩa là sẽ trưởng thành mãi mãi. Sẽ chẳng còn có thể là một đứa học trò vô tư, hồn nhiên. Sẽ chẳng bao giờ thấy lại đầy đủ những khuôn mặt thân quen. Sẽ chẳng bao giờ cả…
Thầy cô thân mến!
Đã ba năm chúng em học dưới mái trường này, 3 năm chúng em gắn bó với thầy cô, ba năm chúng em được trưởng thành dưới vòng tay yêu thương, dưới sự dìu dắt, nâng đỡ, sự dạy bảo tận tình của thầy cô. Tất cả chúng em, những đứa học trò của các thầy các cô đều cảm thấy mình thật sự may mắn và tự hào khi được sống và học tập dưới mái nhà chung này. Nơi đây chúng em đã được thầy cô trang bị cho một nền tảng kiến thức vững chắc bước vào đời. Có những bài học hay, nhẹ nhàng và sâu lắng, cũng có những kiến thức khô khan, cứng nhắc. Thế những chỉ ngày mai thôi, chúng con sẽ bay vào đời với hành trang là những bài học ngày xưa thầy dạy, là những lời chỉ bảo của cô. Thầy cô đã cống hiến cả cuộc đời mình cho chúng em, vẫn ngày đêm trăn trở với tương lai của những đứa học trò bé bỏng.
Chúng em biết rằng, có thể đôi lúc chúng em thật bướng, thật lười khiến các thầy cô buồn lòng, nhưng em luôn biết rằng các thầy cô vẫn sẵn sàng tha thứ cho những lỗi lằm đó. Bới trong sâu thẳm sự nghiêm khắc ấy, chúng em vẫn cảm nhận được sự độ lượng, vị tha, bao dung của thầy, sự dịu dàng, ân cần của cô. Rồi thì những đêm thức trắng bên trang giáo án, những buổi chiều trong cơn mưa lạnh ngắt thầy cô đến trường cho kịp giờ lên lớp, chúng em nào hay biết. Chính vì những điều đó, chính lúc này, hơn bao giờ hết, chúng em yêu những trang giáo án, những hạt bụi phấn rơi rơi trên tóc thầy, bởi nó được chưng cất từ lòng yêu nghề, sự khát khao cống hiến, ý thức trách nhiệm sâu sắc của những trái tim luôn bồi hồi nhịp đập trước sự thành bại của chúng em.
Xin cho chúng em một lần nữa được gọi tên các thầy, các cô bằng một sự trân trọng và biết ơn sâu sắc nhất để cho những âm thanh ấy vang vọng mãi trong tâm hồn chúng con trên những bước đường gian nan phía trước. Giờ đây sắp xa trường rồi, nhiều đứa trong chúng con đã ước gì thời gian quay trở lại, dù chỉ một lần thôi, để lại được lần nữa là học trò của thầy cô… lần nữa được yêu thương, được quan tâm và thậm chí là la rầy… ước gì thời gian hãy ngừng trôi… để có thể biến nơi đây thành mãi mãi… Biết rằng điều đó là không thể, chúng con chỉ biết cố gắng hết sức trong những kì thi quan trọng phía trước để những công sức của thầy cô không hoài, không phí, để đâu đó nơi cuối hành trình thầy cô vẫn có thể mỉm cười vì chúng con . . .
Các bạn thân mến, những người bạn thân thiết nhất của tôi thân mến!
Ba năm học chung không phải khoảng thời gian ngắn nhưng cũng chưa đủ dài để tất cả chúng ta hiểu hết về nhau. Những phút giây trôi qua đều đáng trân trọng và sẽ khiến ta tiếc nuối nếu không đưa tay nắm giữ. Những ngày tháng cuối cùng của đời học sinh sắp trôi qua, để lại trong lòng người bao nỗi nhớ thương. Sắp qua rồi cái tuổi mộng mơ, ngày ngày cắp sách đến trường và mỉm cười, đùa giỡn với bạn bè. Rồi mai đây bước chân ra khỏi mái trường, ta sẽ mãi nhớ về nơi chốn cũ đầy ắp kỉ niệm tuổi học trò.Cuộc sống ngoài kia ồn ã, xô bồ khiến ta mệt mỏi. Và đôi khi giữa tất bật của những lo toan đời thường ta chợt lắng lòng mình lại để nhớ về một thời hồn nhiên, tinh nghịch.
Một lần nữa em xin gửi đến các thầy các cô lời tri ân chân thành nhất, cái cúi đầu tạ ơn kính trọng nhất. Kính chúc thầy cô luôn dồi dào sức khỏe, mãi cháy trong mình bầu nhiệt huyết để tiếp tục cống hiến cho sự nghiệp giáo dục nước nhà, để còn mãi nâng bước chân trẻ thơ, chấp cánh cho những ước mơ tuổi thơ bay cao, bay xa hơn nữa.
Chúc các bạn học sinh lớp 10 và 11 có một mùa hè nhiều ý nghĩa. Rồi mùa hè 2022, 2023 cũng sẽ đến, rồi cũng đến lúc các bạn sẽ chia tay mái trường, chia tay tuổi học trò trong sự tiếc nuối như chúng tôi, vì thế hãy cố gắng học tập thật tốt, trân trọng những tình bạn đẹp để khi ra trường không ai phải nói “giá mà” “ phải chi”, để mái trường này lưu giữ những kí ức đẹp nhất của các bạn.
Cuối cùng, các bạn học sinh lớp 12 , những người bạn thân của tôi, chúc các bạn có đủ cố gắng để vượt qua các kì thi với một kết quả tốt nhất. Mong rằng các bạn luôn gặp nhiều may mắn, thành công trên con đường nhiều chông gai phía trước.
Em xin hết, chân thành cảm ơn !