Tả con lợn
Tả chú lợn
bài làm:
Chú lợn gia đình em nuôi mới dễ thương làm sao chứ! Hôm mới đem về, chú nhỏ xíu như một con lợn đất giữ tiền tiết kiệm, còn phải uống sữa. Ấy thế mà chỉ sau hai tháng, trông chú đã thật bảnh bao. Da chú trắng hồng, lông thưa màu nhạt. Chú thích được em gãi lên tấm lưng tròn lẳn và cái bụng no tròn. Cái tai to của chú cụp xuống, trông đến là ngộ. Mõm chú ngắn, nhô ra phía trước như muốn khoe hai lỗ mùi to, tròn. Bốn chân ngắn và có móng guốc, chẳng khác gì một cô nàng béo phì mang guốc cao gót. Nét xấu nhất của chú là cái tính phàm ăn. Nhưng mẹ em lại bảo có thế chú mới chóng lớn lên được. Đến giờ ăn mà chưa kịp mang cám ra là chú đã kêu toáng lên như đã bị bỏ đói ba ngày. Chú ta ăn mới đã làm sao! Ăn không kịp thở. Ăn không thèm chú ý gì đến xung quanh. Ăn đến đổ vung vãi ra ngoài máng, và tèm lem ra cả hai mép. Vừa ăn vừa thở hồng hộc. Cái nết xấu thứ hai của chú là ở dơ. Chú ăn đó rồi cũng bậy luôn ra đó. Nói chú ở dơ cũng không đúng lắm. Em thấy chú rất thích tắm. Mỗi lần em dùng vòi xịt nước lên mình chú để mẹ em lấy bàn chải kì cọ cho chú, là chú lại đứng im, lim dim đôi mắt tỏ vẻ rất thích thú. Nuôi lợn tuy cực nhưng cả gia đình em ai cũng ham, vì nó tăng thêm thu nhập cho gia đình. Mỗi lần đi học về, cất xong cặp sách là em ra thăm chú ngay. Thấy em, chú vẫy vẫy cái đuôi lũn cũn, khịt khịt cái mũi, xán đến gần. Mẹ em cho biết gần Tết sẽ phải bán chú đi để lấy tiền mua sắm. Cứ nghĩ đến chuyện đó, em lại thấy tội nghiệp cho chú.