Tả bác tổ trưởng dân phố
Đề bài: Tả bác tổ trưởng dân phố
Bài làm
Khu phố em ở được gọi là khu phố vui vẻ, văn minh, đoàn kết. Đạt được điều đó đều nhờ công lớn của bác Toàn tổ trưởng dân phố. Bác là người mà em vô cùng yêu mến.
Bác Toàn năm nay đã 48 tuổi rồi, bác hơn bố em 8 tuổi nhưng trông bác vẫn còn rất trẻ. Dáng bác cao, em đứng chỉ đến bụng của bác. Bác có làn da ngăm ngăm đen. Đôi mắt là điểm nổi bật nhất trên khuôn mặt bác Toàn. Đôi mắt ấy luôn lấp lánh niềm vui, chan chứa tình cảm. Nhìn vào mắt bác em có cảm giác ấm áp vô cùng. Ở nhà bác thường mặc quần sooc, áo phông trắng. Khi đi ra phố, nhất là đi họp tổ dân phố bác ăn mặc rất lịch sự. Bác thường mặc quần âu, áo sơ mi. Bác còn sơ vin và thắt lưng da nữa.
Bác Toàn lúc nào cũng vui vẻ, hòa nhã với mọi người. Có phong trào của phường, quận, hay của thành phố bác luôn là người đi đầu làm gương. Bác vào từng nhà vận động, khích lệ mọi người tham gia với tinh thần cao nhất. Bác Toàn hay viết thông báo lên cái bảng ở đầu ngõ để mọi người nắm bát rõ tình hình của khu phố. Bác Toàn rất khéo tay, nhà ai trong phố có nồi cơm điện, quạt điện… hỏng đều mang đến nhờ bác sửa giúp. Bác Toàn còn tận dụng những thứ bỏ đi làm đồ chơi hữu ích cho chúng em như ngôi nhà bằng bìa cát tông, trò ném bowling từ các lon bia, con lật đật, quạ mini, diều giấy,…
Em rất thích sang nhà bác Toàn xem bác chế đồ chơi. Có lần bác còn hướng dẫn em làm một album ảnh từ giấy và bìa cát tông để tặng bố mẹ nhân ngày gia đình Việt Nam. Chính bác Toàn đã dạy em cách thể hiện tình cảm đơn giản mà ấm áp với bố mẹ mình.
Nhờ có bác Toàn mà khu phố nhà em nhiều lần được vinh danh là khu phố văn hóa. Không chỉ có em mà mọi người trong khu phố luôn yêu quý, kính trọng bác. Em và mọi người mong rằng bác sẽ luôn khỏe mạnh để làm tổ trưởng của khu phố thật lâu.
Tả bác tổ trưởng dân phố
Bài làm
Khu phố em ở được gọi là khu phố vui vẻ, văn minh, đoàn kết. Đạt được điều đó đều nhờ công lớn của bác Toàn tổ trưởng dân phố. Bác là người mà em vô cùng yêu mến.
Bác Toàn năm nay đã 48 tuổi rồi, bác hơn bố em 8 tuổi nhưng trông bác vẫn còn rất trẻ. Dáng bác cao, em đứng chỉ đến bụng của bác. Bác có làn da ngăm ngăm đen. Đôi mắt là điểm nổi bật nhất trên khuôn mặt bác Toàn. Đôi mắt ấy luôn lấp lánh niềm vui, chan chứa tình cảm. Nhìn vào mắt bác em có cảm giác ấm áp vô cùng. Ở nhà bác thường mặc quần sooc, áo phông trắng. Khi đi ra phố, nhất là đi họp tổ dân phố bác ăn mặc rất lịch sự. Bác thường mặc quần âu, áo sơ mi. Bác còn sơ vin và thắt lưng da nữa.
Bác Toàn lúc nào cũng vui vẻ, hòa nhã với mọi người. Có phong trào của phường, quận, hay của thành phố bác luôn là người đi đầu làm gương. Bác vào từng nhà vận động, khích lệ mọi người tham gia với tinh thần cao nhất. Bác Toàn hay viết thông báo lên cái bảng ở đầu ngõ để mọi người nắm bát rõ tình hình của khu phố. Bác Toàn rất khéo tay, nhà ai trong phố có nồi cơm điện, quạt điện… hỏng đều mang đến nhờ bác sửa giúp. Bác Toàn còn tận dụng những thứ bỏ đi làm đồ chơi hữu ích cho chúng em như ngôi nhà bằng bìa cát tông, trò ném bowling từ các lon bia, con lật đật, quạ mini, diều giấy,…
Em rất thích sang nhà bác Toàn xem bác chế đồ chơi. Có lần bác còn hướng dẫn em làm một album ảnh từ giấy và bìa cát tông để tặng bố mẹ nhân ngày gia đình Việt Nam. Chính bác Toàn đã dạy em cách thể hiện tình cảm đơn giản mà ấm áp với bố mẹ mình.
Nhờ có bác Toàn mà khu phố nhà em nhiều lần được vinh danh là khu phố văn hóa. Không chỉ có em mà mọi người trong khu phố luôn yêu quý, kính trọng bác. Em và mọi người mong rằng bác sẽ luôn khỏe mạnh để làm tổ trưởng của khu phố thật lâu.
Tả bác tổ trưởng dân phố
Mẫu 2
Từ khi chuyển đến nơi ở mới, em đã được biết bác tổ trưởng dân phố. Ngay từ lần gặp đầu tiên, bác ấy đã để lại trong em cảm giác thân quen và yêu quý.
Bác tổ trưởng năm nay đã ngoài năm mươi tuổi. Trước bác làm trong công ty xây dựng, giờ nghỉ hưu về làm việc ở khu phố. Tuy tuổi đã nhiều nhưng bác vẫn nhanh nhẹn, linh hoạt. Có lẽ do bao năm vất vả ngoài công trường, mưa nắng đã tôi luyện bác thành một người cứng cỏi. Khuôn mặt bác vuông vuông chữ điền, góc cạnh, có chỗ sạm đen vì nắng. Cái trán rộng và cao toát lên vẻ hoạt bát. Cái miệng tươi hay cười. Đẹp nhất là đôi mắt của bác, to đen, ẩn dưới đôi lông mày rậm. Đôi mắt ấy của bác có lúc sáng lên lạ lùng. Những lúc vui hay xúc động, đôi mắt long lanh hẳn lên. Từ khuôn mặt và đôi mắt ánh lên vẻ cương trực. Mái tóc dù đã điểm những sợi bạc nhưng bồng bềnh được rẽ ngôi bên làm cho bác nhìn trẻ trung hơn. Vẻ khoẻ khoắn của bác được thấy rõ ở những bắp tay, bắp chân vẫn còn rắn chắc. Hồi trẻ chắc bác làm việc cực nhọc lắm nên giờ đây bàn tay đầy vết sẹo. Nhưng bàn tay ấy rất khéo léo, làm việc gì cũng được. Chân bác bước đi nhanh nhẹn, chắc chắn như anh bộ đội duyệt binh. Nhìn dáng người cao đậm của bác trong bộ quần áo màu xanh công nhân thật khoẻ. Điều đặc biệt ở bác mà ai cũng nhận ra là giọng nói sang sảng. Có khi từ xa chưa nhìn thấy bóng người đâu nhưng nghe giọng nói ai ai cũng biết bác tổ trưởng dân phố đến. Gặp bác, ai cũng cười vui vẻ.
Bác tổ trưởng dân phố hóm hỉnh và rất gần gũi. Bác kể chuyện rất hay. Thỉnh thoảng, vào tối thứ bảy, chúng em đến nhà chơi, được bác cho kẹo, nghe kể chuyện và cùng cười sảng khoái. Bác thường xuyên quan tâm đến mọi người. Gia đình nào có chuyện, bác đều đến tận nơi giúp đỡ. Có gia đình vợ chồng cãi nhau, bác đến hoà giải; nhà có người ốm bác đến hỏi thăm tận tình; nhà có con thi đỗ đại học bác cũng đến chia vui… Ai cũng cảm động trước tấm lòng của bác. Bác tổ trưởng còn rất yêu trẻ con. Bé Phương cạnh nhà em đi thi kể chuyện trên quận được giải nhất bác liền đến chúc mừng. Dịp tết thiếu nhi mùng 1 tháng 6 từ những ngày trước, bác tổ trưởng đã đến từng gia đình gọi các cháu bé đến nhà văn hoá liên hoan. Buổi tối hôm đó, bác cùng những anh chị thanh niên trong phường đến vui chơi, chia quà cho các bé. Bác dặn dò các cháu, chúc các cháu những điều tốt nhất. Tụi trẻ khu em ở chạy ùa lên, đòi bác bế, đòi bác kể chuyện. Lúc ấy nhìn bác giống cụ Hồ lắm, nhân hậu và rất đỗi hiền từ.
Bác tổ trưởng dân phố gần gũi và tốt bụng biết bao. Nhìn bác em thấy yêu quý như yêu chính ông của mình. Có lúc em đã tưởng tượng bác như một ông tiên trong câu chuyện cổ tích
Từ khi chuyển đến nơi ở mới, em đã được biết bác tổ trưởng dân phố. Ngay từ lần gặp đầu tiên, bác ấy đã để lại trong em cảm giác thân quen và yêu quý.
Bác tổ trưởng năm nay đã ngoài năm mươi tuổi. Trước bác làm trong công ty xây dựng, giờ nghỉ hưu về làm việc ở khu phố. Tuy tuổi đã nhiều nhưng bác vẫn nhanh nhẹn, linh hoạt. Có lẽ do bao năm vất vả ngoài công trường, mưa nắng đã tôi luyện bác thành một người cứng cỏi. Khuôn mặt bác vuông vuông chữ điền, góc cạnh, có chỗ sạm đen vì nắng. Cái trán rộng và cao toát lên vẻ hoạt bát. Cái miệng tươi hay cười. Đẹp nhất là đôi mắt của bác, to đen, ẩn dưới đôi lông mày rậm. Đôi mắt ấy của bác có lúc sáng lên lạ lùng. Những lúc vui hay xúc động, đôi mắt long lanh hẳn lên. Từ khuôn mặt và đôi mắt ánh lên vẻ cương trực. Mái tóc dù đã điểm những sợi bạc nhưng bồng bềnh được rẽ ngôi bên làm cho bác nhìn trẻ trung hơn. Vẻ khoẻ khoắn của bác được thấy rõ ở những bắp tay, bắp chân vẫn còn rắn chắc. Hồi trẻ chắc bác làm việc cực nhọc lắm nên giờ đây bàn tay đầy vết sẹo. Nhưng bàn tay ấy rất khéo léo, làm việc gì cũng được. Chân bác bước đi nhanh nhẹn, chắc chắn như anh bộ đội duyệt binh. Nhìn dáng người cao đậm của bác trong bộ quần áo màu xanh công nhân thật khoẻ. Điều đặc biệt ở bác mà ai cũng nhận ra là giọng nói sang sảng. Có khi từ xa chưa nhìn thấy bóng người đâu nhưng nghe giọng nói ai ai cũng biết bác tổ trưởng dân phố đến. Gặp bác, ai cũng cười vui vẻ.
Bác tổ trưởng dân phố hóm hỉnh và rất gần gũi. Bác kể chuyện rất hay. Thỉnh thoảng, vào tối thứ bảy, chúng em đến nhà chơi, được bác cho kẹo, nghe kể chuyện và cùng cười sảng khoái. Bác thường xuyên quan tâm đến mọi người. Gia đình nào có chuyện, bác đều đến tận nơi giúp đỡ. Có gia đình vợ chồng cãi nhau, bác đến hoà giải; nhà có người ốm bác đến hỏi thăm tận tình; nhà có con thi đỗ đại học bác cũng đến chia vui… Ai cũng cảm động trước tấm lòng của bác. Bác tổ trưởng còn rất yêu trẻ con. Bé Phương cạnh nhà em đi thi kể chuyện trên quận được giải nhất bác liền đến chúc mừng. Dịp tết thiếu nhi mùng 1 tháng 6 từ những ngày trước, bác tổ trưởng đã đến từng gia đình gọi các cháu bé đến nhà văn hoá liên hoan. Buổi tối hôm đó, bác cùng những anh chị thanh niên trong phường đến vui chơi, chia quà cho các bé. Bác dặn dò các cháu, chúc các cháu những điều tốt nhất. Tụi trẻ khu em ở chạy ùa lên, đòi bác bế, đòi bác kể chuyện. Lúc ấy nhìn bác giống cụ Hồ lắm, nhân hậu và rất đỗi hiền từ.
Bác tổ trưởng dân phố gần gũi và tốt bụng biết bao. Nhìn bác em thấy yêu quý như yêu chính ông của mình. Có lúc em đã tưởng tượng bác như một ông tiên trong câu chuyện cổ tích