Hãy viết thư cho bạn ở miền xa, tả lại khu phố hay thôn xóm, bản làng mình ở vào một ngày mùa đông giá lạnh.
Đề bài: Hãy viết thư cho bạn ở miền xa, tả lại khu phố hay thôn xóm, bản làng mình ở vào một ngày mùa đông giá lạnh.
Bài làm:
Hà Nội, ngày 8 tháng 1 năm 2018
Phương xa nhớ!
Phương à, đã bao lâu rồi chúng mình chưa viết thư hỏi thăm nhau Phương nhỉ? Tớ còn nhớ lắm những ngày chúng mình được nô đùa bên nhau dưới cái nắng ấm áp hay cơn mưa bất chợt của Sài Gòn. Phương dạo này thế nào rồi? Hà Nội lạnh lắm, và tớ lại tha thiết nhớ ánh nắng ấm áp, vàng ruộm của Sài Gòn.
Hà Nội lạnh giá, nhưng cũng đẹp lắm Phương ạ. Chỉ tiếc rằng Phương chưa bao giờ được chìm đắm trong cái lạnh se sắt của Hà Nội. Tớ hi vọng rằng qua những lời kể của tớ, và trí tưởng tượng tài hoa của bạn, bạn có thể phần nào cảm nhận được cái lạnh đặc sản chỉ có ở miền Bắc.
Sáng nay bước xuống phố, tớ bỗng nhận ra cơn gió se se, sắc màu vàng nhẹ của nắng mùa thu đã biến đi đâu mất mà thay vào là từng đợt gió mùa Đông Bắc ùa về, đó là lúc mùa đông đã đến. Mùa đông về quang cảnh khu phố đã thay đổi hẳn, khắp nơi khoác lên mình một màu xám xịt, những đám mây xanh, mây trắng bồng bềnh trốn đi đâu hết chỉ còn lại những cô mây ảm đạm, buồn rầu. Từng đợt gió lùa về, mang theo cái lạnh thấu da. Sương giăng kín lối và chỉ thực sự tan hết khi có ánh nắng ấm áp của ông mặt trời xuất hiện. Những ngày như vậy, mọi sự vật xung quanh trở nên mờ ảo, như lạc vào thế giới cổ tích.
Đông về cây cối cũng trở nên khép mình hơn. Không còn những bông hoa khoe sắc rực rỡ như mùa hè, không còn tiếng chim ca líu lo. Mỗi loài cây, mỗi bông hoa chỉ khoác lên mình bộ quần áo xơ xác, trơ trụi, thỉnh thoảng còn vương lại một vài chiếc lá. Cảnh vật có phần buồn tẻ, đơn điệu. Nhưng Phương sẽ chẳng thấy đơn điệu đâu nếu được nhìn thấy cây bàng già ở góc phố, cả cây khoác lên mình bộ quần áo đỏ rực làm ấm áp cả không gian xung quanh. Và nếu may mắn Phương còn được cảm nhận hương hoa sữa nồng nàn hòa quyện trong gió lạnh mùa đông.
Vào mùa đông ai cũng khoác lên mình những chiếc áo to sụ như những chú gấu khổng lồ, khăn len đủ các màu sắc xua đi cái màu u ám, ảm đạm của mùa đông. Mọi người cũng trở nên thong thả hơn, không còn vội vã, tất bật như mùa hè.
Phương có thấy mùa đông của Hà Nội đẹp không? Nó không đẹp theo cách náo nức, ồn ã mà mang một vẻ đẹp bình dị, giản đơn. Tớ yêu lắm những ngày mùa đông Hà Nội, thời tiết tuy lạnh giá nhưng lại được sưởi ấm bằng những cái nắm tay thật chặt, ấm áp tình người. Tớ hi vọng một ngày không xa Phương và cả gia đình có thể đến Hà Nội để cùng tớ nhâm nhi một ly nước ấm và hòa mình vào cái lạnh của mùa đông.
Thư đã dài, mình xin được dừng bút ở đây. Hi vọng sớm nhận được hồi ầm từ bạn và hơi ấm từ Sài Gòn xa xôi.
Ký tên
Linh
Nguyễn Hoàng Linh